Nguyên tắc là sự kích thích cảm giác đau khổ hay vui sướng chúng ta cảm nhận trong hệ thần kinh của mình mọi lúc. Tôi muốn nói cho bạn biết điều này, người ta khác nhau là ở sự khác biệt trong những câu hỏi mà người ta nêu lên một cách nhất quán. Thực ra tiền là gì vậy? Phải chăng nó là người làm cho các giấc mơ của con người thành hiện thực, hay nó là nguồn gốc của mọi tội ác? Nó là dụng cụ hay vũ khí? Là nguồn của tự do, quyền lực, an toàn? Hay nó chỉ là một phương tiện cho một mục đích?
Trong đời sống, có những lúc một ai đó nói điều gì với bạn và làm bạn khóc, trong khi cùng một lời nói đó nói với bạn vào một lúc khác lại làm bạn cười. Bạn hãy làm thử thí nghiệm này. Tại sao? Rõ ràng chúng ta có đủ tài nguyên, nhưng có một điều gì đó bị sai khủng khiếp, không chỉ qua cách thức phân phối lương thực của chúng ta, mà còn qua cách thức chúng ta sử dụng các tài nguyên của mình.
Hậu quả của sự hành hạ và của những chấn thương trầm trọng là tôi mắc bệnh tâm thần được gọi là rối loạn đa nhân cách (MPD). "Lấy cho tôi cú phê đầu tiên". Có thể bạn sẽ nói,"Anh có điên không, Tony? Hai người đó khác nhau như ngày và đêm vậy!" Rõ ràng những giá trị của họ nằm ở hai cực đối lập nhau, nhưng cả hai cùng được thúc đẩy bởi cái sướng và cái khổ.
Chúng giống như chiếc la bàn riêng để định hướng cho ông trong một tình huống cực kỳ nguy hiểm. Bạn hãy nhớ là não luôn ở tình trạng chờ mọi mệnh lệnh của bạn và sẳn sàng thi hành mọi điều bạn yêu cầu nó. Đừng ngồi lỳ một chỗ mà suy nghĩ.
Bạn hãy suy nghĩ một chút. Vì thế họ cố tìm giải pháp và sẽ tìm ra được lối thoát để trở về với nếp sống truyền thống. Bằng tấm gương của mình anh đã chứng minh rằng khả năng của con người vượt quá sức tưởng tượng và chúng ta có thể thích ứng với bất cứ điều gì nếu chúng ta đề ra cho mình những đòi hỏi hợp lý mỗi ngày một gia tăng.
Vậy thì cái gì đã cản trở chúng ta không làm ra được của cải? Nay đã ở tuổi 90, ông vẫn còn rất sáng suốt và sắc bén, vẫn còn thực hiện những đề án phim ảnh và truyền hình và tôi mới nghe nói ông đã đăng ký vào chương trình London Palladium vào năm 2000, lúc ấy ông sẽ 104 tuổi - tương lai thôi thúc làm cho con người năng động đến thế đấy! Hoặc chúng ta có thể dùng sự củng cố tiêu cực.
Nhận ra rằng tình huống có thể chức kết thúc. Tôi may mắn được quen biết Norman Cousins từ gần 7 năm nay và tôi cũng may mắn thu băng được cuộc phỏng vấn với ông một tháng trước khi ông qua đời. Chỉ trong 39 năm của đời người, tôi đã có một vốn kinh nghiệm của hàng trăm năm.
Tuy nhiên, điều chúng ta luôn lấy làm lạ là người ta dù kiếm được nhiều tiền bao nhiêu đi nữa, họ hình như luôn tìm cách để tiêu số tiền đó. Nếu bạn muốn có một thể hình hay một sức khoẻ tột hơn, bạn có thể thay đổi nó bây giờ. Ví dụ, làm sao biết thời gian là dài hay ngắn? Nó hoàn toàn tùy thuộc hoàn cảnh, phải không? Đứng xếp hàng hơn 10 phút có thể coi như dài đằng đẵng cả thế kỷ, đang khi ngồi nói chuyện tâm tình với người yêu một giờ sao mà qua mau thế! Một ngày trong tù dài hơn cả ngàn năm tự do ở ngoài.
Sau khi bạn đã có một chiến lược hiệu quả để tích lũy tiền của, để kiếm được một lượng tiền lớn, bạn sẽ duy trì nó thế nào? trái với suy nghĩ của nhiều người, bạn không thể không duy trì của cải bằng cách chỉ việc tiếp tục kiếm tiền. Mọi cảm xúc của chúng ta không là gì khác hơn một chuỗi những cơn bão sinh học trong bộ não của chúng ta và chúng ta có thể để nó bộc phát bất cứ lúc nào. Tôi không muốn chờ đợi.
Tôi không muốn chờ đợi. Bạn có thể sử dụng sáu bước điều khiển trên đây để thay đổi khuôn mẫu tiêu cực này như thế nào? Chúng ta thường bị cám dỗ cho rằng các hoàn cảnh điều khiển cuộc sống chúng ta và môi trường đã dệt nên con người chúng ta hôm nay.