Em không viết cũng vì em muốn chăm sóc cho anh nhiều hơn.Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác.Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai.Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục.Thôi rồi, chậc, lại mơ, bạn biết.Làm gì có lí do gì mà khóc.Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội.Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.Dù tôi biết nàng chẳng bao giờ có thể thông minh bằng tôi.Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi.