Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm.Nhưng chắc chắn nó sẽ làm những trái tim biết rung động rung động.Ông có nghĩ rằng tôi có thể giết vợ tôi bằng chính câu chuyện ấy không? Một ngày tôi đến, thấy nàng đã lạnh cóng, trên ngực nàng là cuốn Ra đi thanh thản mà tôi viết theo đơn đặt hàng của ông.Tôi không có ý định ra đi.Còn anh không chống cự thì họ sẽ để anh sống như một con chó ngao nho nhỏ trong vô số con chó ngao của họ.Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu.Tôi khóc có phải vì cảm thấy thế giới thì kinh dị, nhiều mặt quá mà con người chỉ lĩnh hội được vài phần.Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức.Cuốn sách thì vớ vẩn.Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà.