Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh.Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến.Âm thanh lắng hẳn đi.Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau.Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.Nhưng không hiểu sao, vẫn chưa có được trạng thái thoải mái và hăng say.Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không.Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.- Đó là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn, ông ạ.Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ.
