Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời. Khán giả sôi động phết. Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng.
Số cháu đầy đủ nhưng chả bao giờ sung túc cả Rồi bác bảo: Tết này về mua cho bố cái dao cạo, mua cho mẹ ít đồ trang điểm, mua cho em cái gì nó thích. Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành. Còn phải dậy đi học sớm.
Nhưng khi ở bên em, anh chỉ còn là một chàng trai với dòng máu nóng trong tim. Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống. Bạn chỉ muốn họ nhìn vào sự thật nếu họ còn khả năng nhìn.
Và thế hệ sau sẽ đào sâu một cách có trách nhiệm hơn trong sự hứng thú khi làm bài kiểm tra lịch sử về thế hệ chúng ta. Ngôi nhà nào cũng mở cửa để bán một cái gì đó. Bắt đầu chan chán, rủ cậu em đi bơi.
Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra. Mai đi học về phải cạo râu. Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.
Cả đám trông như những chú ở chợ lao động rỗi việc. Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước. Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào.
Dù sao việc bị phê bình tôi quá cũng làm hắn nao núng qua tối. Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Phố phường quanh nhà lại bình thường.
Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy. Tôi và thằng em lại về. Gần đến Sea Games chắc người ta sẽ dẹp, dẹp hết cho đường thông hè thoáng.
Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ. Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm. Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy.
Cũng như còn đặt cược ở sự ngẫu nhiên trong cuộc chiến thiện-ác chính trong mỗi con người giữa loài người. Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh. bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế.