Công Tôn Tử Đô nuốt hận trong lòng.Chờ đến khi ảnh hưởng của anh ta mất đi thì xử lý anh ta không còn là việc quá nặng tay và cũng không sinh ra tác dụng phụ hay di chứng về sau.Trong trường hợp này, thầy giáo đã sai sót mà nhân thể dẫn lên đạt được kết quả thần kỳ, thoát ra khỏi tình thế quẫn bách.Anh suy đi nghĩ lại suốt một tuần lễ cũng chỉ có biện pháp không phải là biện pháp tốt này mà thôi.Nhưng hoàn toàn khác với cãi nhau.người ta thành kẻ ăn xin.Tư Mã Tương Như là người phóng túng, không câu chấp lễ giáo, không làm ăn mà chỉ là một công tử phóng đãng.Còn nếu như tìm được nhược điểm của đối phương thì lòng tự tin của anh càng lớn.Rõ ràng bất cứ nói như thế nào, dù chỉ cần thốt ra một chữ “ bất" không thì sẽ manh họa vào thân.Biện pháp làm cho người ta khao khát không phải chỉ giới hạn trong tình yêu mà thôi.