Thắp lên ngọn lửa như vậy chính là một trong các chức năng của một vị đạo sư. Chỉ đơn thuần chuyển dịch, làm việc, chạy đi – và thụ hưởng nó. Ngay khi nhận ra mình không hiện trú, thì bạn đã thực sự hiện trú rồi.
Bạn sẽ biết rõ nó muộn nhất khi bạn thấy cái chết gần kề. Đây vừa là mục đích vừa là sự hoàn tất cuộc du hành nội tại của bạn, cuộc du hành vào bản thân bạn. Khi hành động của bạn xuất phát từ sự tỉnh thức ở khoảnh khắc hiện tiền, cho dù là bất cứ việc gì đi nữa – thậm chí một hành động đơn giản nhất – thì hành động ấy cũng thấm đẫm tính nhân bản, lòng vị tha, và tình yêu cao thượng.
Không phản kháng không nhất thiết có nghĩa là không làm gì cả. Tôi cho rằng thời gian là vật rất quí giá, và chúng ta cần phải học cách sử dụng nó một cách khôn ngoan thay vì phí phạm nó. Hãy qua sát sự cưỡng chế buộc bạn phải nói hay suy nghĩ về nỗi đau của mình.
Bạn cũng nhận ra rằng ánh sáng đó không tách biệt khỏi con người bạn mà hợp thành chính cái tinh hoa của bạn. Trong sách Đạo Đức Kinh, một trong các tác phẩm cổ xưa và sâu sắc của nhân loại, Đạo – tên gọi khác của Bản thể hiện tiền – được miêu tả là “cái vô cùng, sự hiện trú vĩnh hằng, mẹ của vũ trụ”. Chúng ta sẽ tìm hiểu tất cả những điều đó chi tiết hơn say này.
Thông qua lòng khoan dung, tức là nhận ra được tính phi thực của quá khứ và để cho khoảnh khắc hiện tại được hiện hữu như nó đang là, phép lạ chuyển hóa sẽ xảy ra không chỉ ở bên trong bạn mà còn cả ở thế giới bên ngoài nữa. Hãy lưu giữ phần nào chú ý vào bên trong, chớ để cho nó trôi đi hết. Phút chốc, cái dịu ngọt của tình yêu có thể trở thành sự công kích dã man hay nỗi sầu khổ khủng khiếp.
Trước hết, bạn ngưng phán xét chính mình; sau đó bạn ngưng phán xét người mình yêu. Nhưng sai lầm nảy sinh do sử dụng nó làm vật thay thế cho cảm nhận về sự sống, cho Bản thể hiện tiền. Thế nhưng, vâng phục không có nghĩa là bạn cho phép mình bị lợi dụng bởi những con người vô minh đó.
Gánh nặng thời gian đã tích lũy ngày càng trầm trọng thêm trong tâm trí con người. Nó làm cho quá khứ tan biến đi. Sự thật này không có ý nghĩa tiêu cực.
Giờ đây bạn không còn bị stress nữa, không còn chia cắt bản thân thành hai phần nữa. Thời gian và tâm trí không thể tách rời nhau được. thành quả ấy sẽ tự nguyện hiển lộ ra.
Mười đến mười lăm phút là đủ rồi. Thế giới cũng tiếp tục hiện hữu đối với bạn, nhưng nó sẽ không còn trói buộc bạn nữa. Chỉ tại điểm này bạn mới có thể cảm nhận lòng trắc ẩn đích thật và giúp đỡ người khác ở bình diện nguyên nhân.
Hãy sử dụng sức mạnh của cái Bây giờ. Mặc dù biện pháp phòng ngừa như vậy, đại đa số các Phật tử vẫn cứ tin rằng giác ngộ chỉ dành riêng cho Đức Phật thôi, chứ không dành cho họ, ít ra là không trong kiếp này. Từ mối quan hệ say nghiện đến mối quan hệ của người đã tỏ ngộ