Chàng vui mừng nhảy lên chú ngựa trắng nhanh chóng hướng về vùng đất của những chú bò lùn mười hai chân. cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau. Và Sid cũng nhớ lại một lời khuyên luôn tỏ ra hữu dụng với chàng: "Hãy hành động ngay bây giờ, đừng trì hoãn nữa".
Vì chàng đã làm tất cả những gì chàng cho là cần thiết nên điều không ngoan bây giờ chính là tìm xem có việc gì còn bị bỏ sót hay không. Sid đứng bất động chứng kiến cảnh tượng vô thường, ngắm nhìn sự may mắn cho chính chàng tạo ra. Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không?
"Theo lời Merlin thì Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này, còn theo lời thần Gnome thì điều này lại không thể nào xảy ra. Chàng chỉ có thể nhét đầy hai túi lớn treo lên yên ngựa, nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đủ giúp chàng bón được một mảnh đất nhỏ phì nhiêu tươi tốt. Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người.
Quả là may mắn không bao giờ ở bên tôi. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không bay hơi thì hồ sẽ bị ngập nước, và nếu hồ quá đầy nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối, hoa quả, và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi.
Chỉ cần chặt bớt các nhánh cây nữa là xong rồi. Trong tích tắc, những hạt giống đó nảy mầm rất nhanh thành các Cây Bốn Lá thần kỳ. Trong mấy năm qua không một ngày nào mà tôi lại không cố tìm ra cậu trong những gương mặt mà tôi nhìn thấy.
Chàng chỉ có thể mang đủ đất để phủ lên một vài mét đất nhỏ. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Cây Bốn Lá thần kỳ không? - Mụ hạ giọng một cách nham hiểm.
Chàng căng người quan sát. Cây Bốn Lá thần kỳ đó sẽ mọc trong khu rừng Mê Hoặc, phía sau thung lũng Lãng Quên. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ:
Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt. Anh không thể nhận ra rằng mình cần phải làm một cái gì đó, vì thế Nott trở nên vô cùng khốn khổ. Ngươi đã từng thấy vũng nước nào trong khu rừng này chưa? Mà cây bốn lá thì cần rất nhiều nước.
Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình. Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm. Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này.
May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được. Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết. Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ.