Caderonas

Phang nát lồn em đồng nghiệp nứng lồn vú to

  • #1
  • #2
  • #3
  • Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân. Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang). Chúng tôi chỉ đi chơi thôi mà.

    Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi. Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú. Trong nhà, tôi đã trở thành một kẻ bất trị.

    Luôn giúp đỡ bằng cách đánh lừa bạn. Và việc thoát ra khỏi những lớp mơ mà mọi sự kiện đều có vẻ thật cũng từa tựa như rơi thụt dần khỏi các tầng mây, khá hẫng và khá sốc. Chúng tôi cùng đi bộ đi học và cùng đi bộ về.

    Câu chuyện đó là của phương Tây, cách đây hàng thế kỷ và có ý nghĩa khác. Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh. Chưa nổi, đồng chí ạ.

    Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy. Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm. Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành.

    Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi. Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt. Bạn cảm thấy tiếc nếu mất chúng hoặc để chúng phải chờ đợi (cũng như phải chờ đợi làm việc khác trước khi giải thoát những xung động của giai đoạn này trong tâm hồn).

    Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy. Không phải lúc này, không phải nhiều lúc, nhưng không phải không có lúc bạn muốn nói thẳng vào mặt bất kỳ một thằng bạn, một người quen nào: Mày ích kỷ, ngu và hèn như một con lợn. Nhưng chắc mẹ biết chuyện, lại đòi dắt tôi đến nhà ông ta.

    Và có thể kiếm ra tiền từ công việc ấy. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Có lí do cũng không khóc.

    Ngọn lửa bén rễ rất nhanh. Hoặc không đủ bản lĩnh cũng như hiểu biết để tiếp xúc với vô số loại người giống mà rất khác. Bố xuống đường đi bộ về trước.

    Chúng tôi chỉ đi chơi thôi mà. Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ. Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap