Tiếp đó, ông được một chân bán kính thực thể. Tôi rán bắt chước mà không được. Dù đời bạn bình dị đến đâu di nữa, chắc chắn mỗi ngày bạn cũng gặp một vài người lạ.
Đó là phương thuốc rẻ nhất ở đời - mà cũng thần hiệu nhất nữa. Sự lo lắng về mất ngủ làm hại sức khỏe hơn là sự mất ngủ Chính vì vậy, chúng ta sở dĩ mệt là do những cảm xúc làm cho bộ thần kinh căng thẳng.
Gilbert thấy đắt tiền quá, nổi xung lên. Có khi tôi đọc cho cô thư ký đánh máy, nhưng thường tôi đích thân chép lấy, vì nhiều chuyện dại dột quá, đọc lên thấy mắc cỡ. Xin bạn đọc xem lại cụ Ben Franklin và ông H.
Kế đó ông ta chỉ cho Vicki Baum và những trẻ khác cách té ra sao, cách nhảy ra sao, vừa luôn miệng dặn: "Nhớ luôn luôn tưởng tượng mình như một sợi bún. Rồi một đêm sau, bỗng dưng tôi mở cuốn "Quẳng gánh lo đi và vui sống" mà người ta đã phát cho tôi trong khi theo lớp giảng của ông Carnegie về thuật nói trước công chúng. Không bao giờ tôi được dự những đám hội hè, vui vẻ trẻ trung.
Kenley, Peary đã phải bỏ dỡ công việc thám hiểm ấy rồi. Nếu không có điều kiện cần thiết ấy thì dù có biết cả ngàn quy tắc cũng không có ít lợi gì. Nhưng tôi bỏ ý định quyên sinh anh đi, quyết định lại Floride, hy vông sẽ nhờ đổi gió mà hết bệnh.
Tôi gặp một trường hợp khó xử. Vậy nói riêng về bộ óc thì "sau 8 hay giờ làm việc, nó vẫn minh mẫn như lúc mới đầu". Bác sĩ đó dặn anh ta kiêng thức này, thức khác và đừng lo lắng gì hết, phải hoàn toàn bình tĩnh.
Các y sĩ Hy Lạp đã cổ xuý nó 500 năm trước Thiên Chúa Giáng Sinh. Tôi la khóc cho tới khi anh tôi phải nhường giường cho tôi". Đừng để vợ con lãnh hết một lần số tiền bảo hiểm nhân mạng của bạn.
Lạ lùng thay, bỗng tôi thấy tâm hồn bình tĩnh. Kết quả, mỗi nhân viên phải ôm từng chồng báo cáo về nhà để nghiên cứu. Thiếu nó chúng ta chỉ còn có thể quay cuồng trong sự hỗn độn mà thôi.
Nhưng tôi không biện vào bảng thống kê một số bảo đảm đáng giá 750. Bà Vicki Baum, một tiểu thuyết gia trứ danh, nói rằng khi còn nhỏ, bà được một ông già làm nghề hát xiếc dạy cho một bài học quan trọng nhất trong đời bà. Đó quả là một châm ngôn quý báu khi ta cần phải đương đầu với những lời chỉ trích vô căn cứ.
Ta khỏi phải chỉ cho ông nữa. Thôi đừng điên nữa, ở đời ai mà khỏi chết? Ta đã phải làm công việc đó, không thì bị bắn. Mahlstedt nói vậy khi ông bị vùi xuống huyệt.