Ta hoàn toàn đặt niềm tin của mình vào ông ấy. Bà Swasti, người nô lệ làm quản gia cho ông Nana-naid, luôn cho ông ăn uống đầy đủ vì ông vẫn thường giúp bà ấy làm những công việc nặng nhọc. Điểm này cũng được tất cả mọi người hoàn toàn đồng ý.
- Nếu dành chín phần mười số tiền kiếm được cho những nhu cầu trong cuộc sống và dành một phần còn lại để tiết kiệm thì đó là cách đầu tư khôn ngoan nhất nhằm đảm bảo một nguồn thu nhập ổn định trong tương lai. Tôi đã cố gắng phấn đấu để đạt những điều này với tất cả sức lực từ đôi bàn tay cũng như mọi khả năng khôn ngoan của đầu óc. - Tại sao chỉ có một ít người kiếm được nhiều vàng và trở nên giàu có như thế?
Ông Algamish nhìn tôi bằng đôi mắt hiền từ và điềm tĩnh, sau đó ông hạ thấp giọng và nhấn mạnh từng tiếng một: Thấy thế, Arkad nói tiếp: Nhưng do tôi đã học và tuân thủ theo năm quy luật vàng, nên tôi trở thành một thương gia giàu có.
Khi đó, cả gia đình bạn được sống yên vui, hạnh phúc trong ngôi nhà của chính mình. Ngày hôm sau, Arkad đến diện kiến nhà vua Sargon với phong thái tự tin, chỉnh tề mặc dù ông đã bảy mươi tuổi. Vậy là chúng ta đã thảo luận rất nhiều về vấn đề này để tìm ra những phương thức thu hút sự may mắn đến với chúng ta.
Đến xế chiều, ông đã đến gần bức tường thành đồ sộ đang xây dở dang và nhìn những dòng người, giống như những đàn kiến đen đang nối nhau trên các bậc thang nghiêng nghiêng bám dọc vách tường. - Nếu em muốn thế, Sira, thì hãy dùng tên nô lệ này. Ông hy vọng công việc sẽ giúp ông có điều kiện chuộc lại sự tự do của mình trong tương lai.
Ông hoảng hốt rùng mình. Bà ấy chỉ tôi tới chỗ người cho vay tiền và nhờ ông ta đưa tôi đến nhà người chủ đang sở hữu cậu. Anh thường mặc toàn những bộ quần áo đẹp đẽ, sang trọng và ăn uống những món ngon, vật lạ, trong khi chúng tôi phải tự bằng lòng với vải đụp quần manh, ăn uống chỉ tương dưa, cà mắm qua ngày.
Nghe đến đây, ông Arkad không nhịn được nên đã cười lớn. Con đi kiếm việc làm nhưng không ai chịu thuê con cả. Vì vậy, tôi không nhấn mạnh đến kế hoạch này.
Nếu còn ông thì chúng cháu sẽ không gặp phải cảnh khổ cực như ngày hôm nay. Nhưng mỗi ngày trôi qua thì sự túng quẫn của con càng bức thiết hơn. Điều đáng nói ở đây là mỗi lần thất bại, họ lại gánh thêm một món nợ.
- Mọi người đều rất yêu mến ông nội của cháu. Con cũng cần kiếm được thật nhiều tiền để trang trải trong cuộc sống. Thế là một phần tư của số tiền kiếm được trong một ngày đi bán bánh sẽ là của ông.
Anh Rodan à! Bây giờ, anh đã may mắn sở hữu được năm mươi đồng tiền vàng. Lúc ấy con thật sự bị họ cuốn hút vào kế hoạch nghe có vẻ rất hợp lý ấy mà không kịp suy tính thiệt hơn. Con đừng bỏ qua bất cứ một chi tiết nhỏ nhặt nào nhé!