Phổ biến những điều tôi viết vào thời điểm này là thích hợp. Chả hiểu họ làm thế để làm gì. Ta còn có thể cứu sống vợ ta.
Không còn là độc quyền của đường Nguyễn Du và một vài đường khác. Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình. Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa…
Có thể những suy nghĩ ấy không hiện rõ trong từng chữ của nội tâm. Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia. Vì vậy, nhà văn thường ngăn vợ lại bằng cử chỉ âu yếm ấy.
Đó cũng là một công việc, thậm chí, nhàn nhã. Hai chuyện này khác nhau. Nó như bộ mặt cái giấc mơ.
Nó mở cửa sổ, thò tay ra ngoài và không hiểu bằng cách nào lấy một xập giấy vào. Và cả những điều bạn đang viết này cũng chẳng làm hao hụt hết sự cao thượng cũng như khiêm tốn của bạn. Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc nhân loại….
Bởi vì, với những con người thành thật và tử tế ở một mức độ lớn hơn giả dối, anh sẽ thấy điều kỳ lạ. Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại. Tẹo tôi sẽ đến lớp ngồi dù vẫn không có tên trong danh sách lớp mới.
Nếu muốn mang vào thì cho nước vào bịch nylông. Tôi khóc vì tôi không đủ năng lực để vừa hỏi vừa tìm câu trả lời trong những quãng đời vừa qua. Nhưng mà vẫn sẽ có những sai lầm.
Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật. Ví dụ: Chọn ảo hay thật? Bạn dễ mắc lừa nó ngay. Chỉ là ta đang viết.
bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Qua ngần ấy năm, mới trào được vài giọt thôi ư? Rồi vụt rơi xuống đất. Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.
Sức khỏe phải tự mình giữ. Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm. Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn.