Caderonas

Chị gái nghỉ hè về quê và muốn tắm với cậu em trai như 10 năm trước

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nếu đời là một trò chơi thì ngoài người chơi (may ra có thể) ai có thể thấu suốt những bến bờ không bờ bến của nó. Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ. Nên phản ứng lại chính bằng sự ù ì và chây lười.

    Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn. Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn… Người mẹ không nhớ nhiều về những cơn thịnh nộ khi đi họp phụ huynh về, đứa con chỉ được học sinh tiên tiến hay nó được học sinh giỏi nhưng vẫn có lần nói chuyện trong lớp hoặc có môn chưa đạt yêu cầu.

    Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức. Bây giờ đến tiết mục bể sục. Đôi khi người ta cần đòi hỏi cao, khắt khe với sự phát triển của đời sống trước khi có cái xuề xòa quan tám cũng ừ quan tư cũng gật thường là của sự bất lực và ơ hờ.

    Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài. Tôi rất hay chảy nước mắt. Chẳng có cái gì đập.

    Nhưng khi những người thân cũng tham gia vào dư luận, nếu không muốn gạt họ ra khỏi đầu, chỉ còn cách hứng chịu những oan khuất họ vô tình mang tới. Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó. Nhưng cái chính là hai đứa phải tự biết liệu… O.

    Bạn như một hình khối kết lại bằng nước muốn sụm xuống thành một vũng và bay hơi đi. Sự nặng nề chính là sự nặng nề trong cách nghĩ của mọi người về cháu. Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.

    Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai. Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên. Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp…

    Hoặc… Nói chung vậy thôi. Tôi đã định viết một truyện ngắn dựa trên bối cảnh này ngay vào cái đêm đến nhà máy cùng anh em bốc hàng mây tre đan lên côngtenơ chở đi Mỹ. Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện.

    Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác. Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.

    Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại. Nhà văn bỗng cảm thấy buồn. Bạn không nghĩ những sự suy kiệt này do thể thao mang đến.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap