Mỗi ngày chị làm phụ một giờ nữa để cọ, lau, chứ không chịu để cho bà Gent thất vọng. Chính lúc đó, văn sĩ Rupert Hugles nghe chàng ca, khen chàng: "Giọng anh tốt lắm. Mới rồi, tôi gởi một tờ phỏng vấn có nhiều câu hỏi cho 1.
Nó muốn hành động cũng như người lớn và quả được như vậy. Nhưng có tới một triệu người ấn Độ, khinh bạn tới nỗi không chịu mó tới thức ăn mà bóng nhơ nhớp của bạn đã phớt qua; vì sợ lây cái nhơ nhớp qua họ. Cho nên Franklin quyết chinh phục được lòng thiện cảm của kẻ thù.
Vậy, muốn gây thiện cảm, xin bạn để ý tới quy tắc thứ ba này: "Phải nhớ rằng tên một người đối với người đó là một âm thanh quan trọng và êm tai hơn hết thảy những âm thanh khác". Thịt thì dai, khoai thì nát. Hồi xưa bà trẻ, đẹp, được nhiều người tâng bốc.
Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa. Nghe ông giảng giải, tôi nhận thấy ông kiên tâm và công bằng lắm. Nhưng, ngày mai, con sẽ thấy, cha sẽ thiệt là một người cha; cha sẽ là bạn của con, con cười cha sẽ cười, con khóc cha sẽ khóc.
Khi ông Parsons về, ông ấy nói để xét lại lời ông yêu cầu và sẽ cho hay kết quả ra sao. Cả những khi cơm khê, canh mặn, ông cũng không nên phàn nàn. - Tâu Bệ hạ, thần tưởng không một người nào ở Anh cũng như ở Đức, lại có thể tin rằng thần đã khuyên Bệ hạ như vậy được.
chiều qua người ta không mời tôi dự tiệc. Ông làm ra sao? Trước hết: ông nghe câu chuyện của tôi từ đầu chí cuối, không nói nửa lời. "Cách hay hơn hết để thắng một cuộc tranh biện là tránh hẳn nó đi".
Vậy, muốn cho người ta nghe theo bạn, bạn phải làm đúng quy tắc thứ mười một: Cái đó cũng đáng kể, phải không, ông?". Cho không tôi, tôi cũng không nhận.
Al Smith cho gọi Lewis E. Tiền mướn nhà tuy chẳng là bao, nhưng đối với chàng còn nặng quá; chàng không trả nổi. Ông thấy liền những lợi của một thái độ như vậy: nói chuyện với người khác thấy vui hơn, ý kiến của ông được người khác công nhận ngay, và khi ông lầm lỗi thì không hối hận nhiều nữa; những đối thủ của ông chịu bỏ quan niệm của họ để theo quan niệm của ông.
Mắng, dọa, dỗ dành đều vô hiệu. Ông trả lời bằng mấy dòng sau này: "Nghĩ kỹ, tôi cũng không đồng ý với tôi về bài đó. Cho nên bà chỉ nói rằng bài diễn văn đó, nếu cho đăng vô Tạp chí Bắc Mỹ thì tuyệt.
Sự thiếu lịch sự giết chết ái tình. Một cuộc đời ngày ngày cân thư, bán cò, biên chép như vậy tất nhiên không thú gì hết. Vậy ngày mai, nếu ta muốn cho ai làm một việc gì, ta hãy thong thả suy nghĩ và tự hỏi: Làm sao dẫn dụ cho ông ấy muốn làm việc mình cầu ông ấy được? Như vậy khỏi phải chạy lại nhà người ta để rồi chỉ nói về dự định của mình, ý muốn của mình mà luống công vô ích.