Như trong chương trình trò chuyện với cựu phó tổng thống Dan Quayle năm 1992, chúng tôi bàn về luật hạn chế việc phá thai một trong những vấn đề nóng bỏng lúc bấy giờ. Việc phát biểu ở lễ tang của Bob đối với tôi không chút dễ dàng. Sau đó chúng tôi lấp vào chương trình với những cuộc điện thoại từ các thính giả.
Đừng bao giờ tỏ vẻ cuống quít sợ sệt hay phẫn uất bực bội. Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống.
Có một điều tôi rất muốn nói là các cầu thủ của chúng ta cần có một quỹ lương hưu ưu đãi hơn nữa. Không khí hội nghị rất sôi động. Thế là Rầm!, Benny sụp bẫy ngay tức khắc.
Anh tạo nên một không khí thoải mái thân thiện cho chính anh và cả cho khán giả. Giả sử một vị thần ban cho bạn phép tàng hình thì bạn sẽ làm gì? Đề tài này được đưa ra bàn luận trong một lần tôi có dịp đến tham dự buổi họp mặt của nhóm Mensa. Và nhớ là, nói càng ít càng tốt.
Biết thói quen này, một người bạn khác đã có thử đếm số lần nói Bạn biết không của anh ta trong suốt cuộc gặp gỡ kéo dài 20 phút. Bạn có thể tha hồ tán gẫu với người mới quen về cô dâu, về chú rể, về những việc đang diễn ra trong bữa tiệc… Anh có biết họ sẽ đi nghỉ tuần trăng mật ở đâu không? Anh quen với bên đàng trai như thế nào? Có rất nhiều, rất nhiều đề tài để bạn trò chuyện. • Bốn lưu ý khi xuất hiện trên truyền hình và trên truyền thanh
Quan trọng là ta có cố gắng cải thiện nó hay không mà thôi. Nhưng cuộc sống không phải bao giờ cũng mỉm cười. Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch.
Tôi nhấc máy lên và nghe thấy tiếng lách cách nhịp nhàng cùng giọng nói của một chàng trai trẻ: Xin chào anh Larry, câu lạc bộ Rotary đây. Nếu chúng ta bị khớp trước đám đông, nếu chúng ta e dè và lúng túng thì không thể làm nên trò trống gì được. Bạn còn nhớ những lời nói đầu tiên của tôi trên radio không? Những lời chân thật cởi mở ấy giúp tôi vượt qua Nỗi sợ cái micro một cách dễ dàng.
Suốt ba mươi năm nay tôi đã lau chùi hai bức ảnh. Giọng nói rất quan trọng vì nó thể hiện một phần nào đó con người bạn, sự khác biệt của bạn với người khác. Sau khi bình tĩnh lại, ông nhắc tôi rằng linh mục thì sống độc thân và không cưới vợ.
Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì. Tôi lắp bắp suốt ngày, tập đi tập lại cho buổi phát thanh đầu tiên. Marshalll đá sập cách cửa cái rầm, hộc tốc lao vào phòng thu với đôi chân trần, và quát lên với tôi vỏn vẹn chỉ có năm từ.
Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều. Còn bây giờ, đừng gọi bác sĩ tâm thần đến khám cho tôi khi tôi mách với bạn cách thức thứ ba này nhé. Thật ra Sinatra không hứng thú lắm với các phương tiện truyền thông đại chúng, và nhất là lại không thích được các phóng viên săn tin phỏng vấn này nọ.