Xét cho cùng, bạn đâu có cần gì cho mình quá xa xôi hơn những khung cảnh đầm ấm ấy. Tôi biết mình còn thích nhõng nhẽo. Hơi tiêng tiếc không tập từ mấy tháng trước.
Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được. Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành. Hắn cũng đang không cảm nhận được.
Nghĩa là không đứng trên người khác. Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp. Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất.
Trơ trọi giữa phố đông. Xuống tới tay anh em làm chuyên án thì… vẫn đói. Còn đờ mẹ vốn dĩ nghĩa của nó đã đa số chẳng sạch sẽ gì.
Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn. Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ. Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó.
Một số cô bạn cùng lớp cũng thế. Thay cho những sự trống rỗng, bất động của thói quen vật vờ. Đầu và da mặt bạn mát lạnh.
Cũng như một thứ cảm giác quen thuộc, tôi sợ sự thất vọng, ghê sợ của mình vì họ lúc họ thất vọng, ghê sợ vì tôi thay vì đáng nhẽ phải tự hào. Mong ông chỉ nói những điều cần nói. Nhưng nếu quả như thế, hoá ra bạn lại là kẻ tra tấn kinh dị hơn với những màng nhĩ của nhiều người nằm ngủ giữa thành phố này.
Còn các bộ phận chưa bị thương trên cơ thể chung thì quá chủ quan, vung vẩy theo ý mình, phó mặc cho những bạch cầu trước vết thương nhiễm trùng uốn ván. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ. Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện.
Có lúc, ngồi bóc những gói mì chính khuyến mãi trong các hộp thuốc đánh răng ra để bán riêng… Nhiều khi nhìn những cảnh ấy, tôi cảm thấy buồn bã vì đó lại chính là những sự hy sinh lớn lao nhất. Cố tiếp thu để làm tốt hơn. Nói chung là vẫn có thể tung cánh.
Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu. Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi. Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ.