Người chủ đó không hài lòng về chị ta lắm. Nghe ông giảng giải, tôi nhận thấy ông kiên tâm và công bằng lắm. Elbert Hubbard, một trong những nhà viết chuyện hàng ngày đặc sắc nhất đã làm cho người ta say mê, thường bị người ta oán dữ vì những bài chỉ trích của ông, nhưng nhờ ông khéo léo cho nên thường khi kẻ thù của ông lại thành bạn thân của ông.
Một người bán hàng chịu nai lưng 14 giờ một ngày nữa. Về nghề ảo thuật, thiếu gì người biết nhiều hơn ông, nhưng ông có hai đức tính mà người khác không có: Đừng giễu sự lầm lẫn, sự ngu muội, sự giận dữ của họ.
Andrew Carnegie, hồi nhỏ chỉ được học có 4 năm, nhưng vì sớm hiểu bí quyết đó, nên hồi bắt đầu kiếm ăn, mỗi giờ công được có 4 xu, mà tới sau này tính ra ông đã quyên vào những việc từ thiện tới ba trăm sáu mươi lăm triệu đồng. Tôi chỉ dự vào cuộc thảo luận đó bằng cách mỉm cười, nhún vai và làm vài điệu bộ. Ông gợi tới một tình đáng kính và rất trong sạch, tình con yêu và kính mẹ.
Cho nên chúng tôi quay lại cùng xin ông Grammond phân giải xem ai phải ai trái. Khi một con chó hơi tấn tới một chút, anh vuốt ve nó, khen nó, thưởng nó thịt; nói tóm lại, trọng thị sự thành công của nó. Họ chê bai đủ thứ: cái này rộng quá, cái kia ngắn quá.
Ông nên coi chừng hữu dõng vô mưu. Steinmetz là một thiên tài bậc nhất về điện học, nhưng hoàn toàn bất tài trong công việc chỉ huy một phòng kế toán. Và như vậy tôi thấy lợi vô cùng.
Thứ nhì: ông thành thật chú ý tới khán giả. Khi ông nghe không rõ một tên nào, ông nói: "Xin lỗi, tôi chưa nghe rõ". Tuổi anh gấp đôi tuổi nó.
Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc. Tôi sắp chạy lại thang máy. Người kia ngạc nhiên: "Không, tôi không hay đấy".
Rút cuộc, tôi xin ông ấy cho biết điều gì, ông cũng vui lòng cho biết hết". Nhưng "con ngựa bất kham" đó đã làm cho ông bầu phải bao phen bứt đầu bứt óc. Chị Nellie muốn xứng đáng với lời khen của bà chủ.
coi, ông này bằng lòng. Chẳng may ông có một kẻ thù trong hội nghị: người đó là một nhà giàu có, và có quyền thế trong tỉnh. Ông cũng hiểu vậy chứ?
Lần sau trở lại nghe ông ta tiếp tục cuộc diễn thuyết giông tố của ông. Đàng này, tôi không gây sự gì hết. Nhưng sự thay đổi lạ lùng nhất, chính là sự biến hóa của thâm tâm chị.