Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao.Rồi, Việt Nam mặc áo đỏ thế nào cũng thắng.Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không.Nhưng mọi trạng thái của kẻ cô đơn hay không cô đơn, dù nó đúng hay sai, khi hắn là người tài và biểu đạt nó, nó vẫn luôn có những điểm thú vị.Người ta đã bị vô số những cái mũ luật pháp, nguyên tắc, tư tưởng… chụp lên đầu.Bạn vừa nghe vừa kiểm kê lại những ý nghĩ hôm qua…Thấy đủ, tôi lên ngồi trên ghế.Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ.Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà.Và ta bị ức chế liên tục.