Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng. Nhà văn vội vàng quệt nước mắt. Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít.
Mình nghĩ, nếu im lặng, đồng chí ấy sẽ day dứt về câu đùa sắc lưỡi. Ngày hôm qua cháu không học gì cả. Chứ trước đây thì um nhà rồi.
Nhưng có lúc bạn phải chọn lựa nghiêm túc và khắc nghiệt. Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ. Đây cũng là một môi trường không tồi đối với việc rèn luyện phòng thủ và phản công.
Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè. Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ. Anh họ trong bữa cơm hôm qua nói với bác trai: Bao giờ cưới chị xong, con mua vé để hai cụ đi xem phim với nhau.
Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn. Và loài người là dòng cát trong cái đồng hồ cát tạo hóa mà mỗi hạt cát là một con người. Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác.
Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều. Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì. Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng.
Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán. Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc. Phá bỏ sự hủy diệt sự thật.
Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. 000 dành dụm được từ đầu tuần. Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.
Để trẻ con bớt dần phải khóc. Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống. Đó là những ý nghĩ từng diễn ra và không chắc sẽ thôi diễn ra.
Em thấy anh cũng tội nghiệp như cô bé ấy. Buồn thay, chúng cứ chọc vào tai. Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu.