Có lẽ những kỷ niệm về «những gì đã qua» thường không mang tính xây dựng.Tất cả chúng ta phải chịu đựng các sự kiện và mất mát mà chúng ta không có quyền lựa chọn.Tự sát là sự bộc lộ tối hậu về sự quan tâm này đối với bản thân.Sự theo đuổi theo kiểu như vậy đối với tuổi trẻ phát ra từ việc chúng ta không chịu chấp nhận số phận thông thường của mình.Tuy nhhiên, chúng ta vẫn đang cố dạy dỗ người khác là họ phải làm gì.Có một loại đường đi khác mà chúng ta sớm khởi hành để tìm kiếm với một gợi ý mơ hồ rằng nếu chúng ta «thành công» thì chúng ta sẽ hạnh phúc và an lành.Chúng ta miễn cưỡng phải sửa lại huyền thoại của cá nhân mình.Con gái ông ta tặng tôi một tấm ảnh của ông.Họ đã không thích thú với những gì họ học được và chính họ lại dạy chúng ta qua sự chệch hướng của mình.hầu như chúng đều là những điều tồi tệ: những cú điện thoại giữa đêm khuya, mất việc làm hoặc mất những người thân yêu, những cuộc trò chuyện với bác sĩ mang những tin tức xấu về sức khoẻ của chúng ta.