Với tâm trạng đầy mâu thuẫn, vừa không muốn thấy những hình ảnh ân ái đó, vừa muốn tìm về những cảm xúc và kỹ niệm giữa hai người mà cô cho là hạnh phúc nhất đời mình tưởng chừng đã lãng quên.Hiếm có dịp như thế này, không tận hưởng cuộc sống thật phí.Sao cô ấy có thể nói với mình những lời tuyệt tình đến thế cơ chứ, mình không thể tin được đó là những lời phát ra từ cửa miệng của cô ấy.Tiến “bà tám” theo như cách gọi của Chíp lại xăm xoi: “Bà già vô lớp rồi kìa, nó ngồi cái bàn nào là nhà trường đứt ruột cái bàn đó, học hết năm có lẽ cái ghế nó ngồi sẽ còn bóng hơn cả gương đấy tụi bây à!”.Lấy nụ cười đi mua niềm hưng phấn, bạn có được tia hy vọng.“Sài Gòn có những cái lạ rất quen và những cái quen rất lạ.Không đợi anh nói thêm lời nào, cô ôm chầp lấy anh.Bật ra được câu nói đó bỗng dưng tôi thấy lòng thanh thản đến diệu kỳ.Nhiệm vụ xem như hoàn thành, Chíp về phòng nằm ngủ, hồi hộp chờ kết quả.“Sài Gòn có những cái lạ rất quen và những cái quen rất lạ.
