Tôi cũng tưởng mình đùa. Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách. Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước.
Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình. Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng. Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn.
Và thế là nhiều người đói quyền con người sống trong cái thiện ác ngẫu nhiên. Nhưng lí trí không cho phép. Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực.
Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm. Ừ, ta chỉ là cái miệng cô gái xinh xắn tóc vàng trong tivi kia đang đớp đớp cái đuôi con mèo nghệ thuật nằm trên nóc. Tôi không thích mèo.
Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo. Ông ta đốt vì chúng bổ ích. Đây là một sự tham lam.
Chuyển sang máy mát xa. Nó góp phần cải thiện mối quan hệ ít hiểu nhau. Đây là sự nôn nao của từng tế bào đòi thay đổi trạng thái vận động.
Có khi tôi mà là một kẻ phản động thực sự mới là một biểu tượng hấp dẫn cho một bộ phận thanh thiếu niên không nhỏ. À, thì ra… Tiếng reo ngô nghê trước hai con chó của thằng em tôi làm tôi giật mình. Và lòng quả thấy băn khoăn thì hãy cho bà ấy tiền hoặc đến tận nhà thăm hỏi.
Rồi lửa bén nhanh quá, chẳng buồn đọc. Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi. Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to.
Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang. Còn bây giờ leo thang cũng mỏi. Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình.
Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết. Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này. Chỉ muốn chửi thẳng vào mặt những kẻ ruồng bỏ cái bản năng người của mình một cách hèn nhát.