Cậu bé Jack ngày nào đã thành công nhờ biết mình đang bán cái gì, và cả cách kết thúc việc chào mời hết sức khôn ngoan: Ông muốn đặt những quyển sách này ở đâu, thưa ông? Sôi nổi kể chuyện và sôi nổi tranh luận yếu tố này sẽ làm không khí nóng hẳn lên. Nhưng dù sao đi nữa thì tình huống này cũng thật buồn cười.
Thực tế minh chứng rõ ràng điều này. Ở nhiều lĩnh vực khác, người ta cũng hay dùng hình thức này để hỗ trợ song song với việc nói. Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai.
Càng tệ hại hơn khi ai đó chia buồn rằng: Bi kịch làm sao, đau đớn làm sao, hay Đây quả là một mất mát khủng khiếp. Nhưng trên hết là Regis và Kathie Lee đã bày tỏ cảm xúc một cách chân thành, điều này thật sự đáng quý. Từ ngữ, điệu bộ, cách nói… tất cả đều do bạn sáng tạo.
Tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã nhủ thầm rằng có lẽ tôi đã nhầm, rằng tôi chỉ là một kẻ ba hoa chích chòe ngoài phố chứ đâu có giỏi giang gì. Herb tiếp tục: Nếu thầy đuổi học chúng em dĩ nhiên sẽ có một phiên tòa. Thầy làm thế tức là tiêu chúng em rồi.
Đó là giây phút tự hào nhất trong cuộc đời tôi. Tôi đảm bảo nếu cố công tập luyện, bạn sẽ trang bị được cho mình một khả năng nói hoàn hảo. Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói.
Không may người cao nhất trong nhóm lại là người mập nhất! Chỉ anh ấy mới với tay được tới cái lỗ, và khi đang leo lên lưng chừng thì bị kẹt cứng. Nhưng sẽ không hay nếu lạm dụng nó, ví dụ khi bạn quen miệng nói Hy vọng là tôi sẽ tổ chức buổi tiệc vào tối mai, mặc dù mục đích của bạn chỉ muốn thông báo là bữa tiệc tổ chức vào tối mai. Và cậu ấy đã vô cùng thành công.
Chúng ta hãy thử tìm hiểu hai câu chuyện thú vị dưới đây của họ: Nên nhớ con người thường có cái tính trời phú là luôn thích nói về những vấn đề của mình hơn là của người khác! Một cái răng sâu của bạn thì dĩ nhiên làm bạn đau đớn, nhức nhối hơn nhiều so với một nạn đói kém bên xứ người. May là tôi sớm lấy lại tinh thần và trở lại bản năng chân thật của mình.
Một người tính cách nghiêm túc song cũng là dân ăn nói có hạng: cựu thị trưởng Mario Cuomo. Lúc mà thầy Cohen đang đọc bài diễn văn tưởng nhớ cậu học sinh Moppo quá cố. Khi ấy tôi đã rời khỏi Brooklyn và ở nhờ nhà một người chú, chú Jack.
Nixon còn có một tính cách thứ năm mà tôi chưa đề cập. Những tranh ảnh minh họa rất tuyệt vời để làm sáng thêm ý tưởng của bạn. Giờ thì có lẽ Boom-Boom đã yên tâm vì không còn thấy mắc nợ tôi nữa.
Các nhà chính trị thường có thói quen này, nhất là những lúc bắt đầu. Có thể bạn hơi liều khi khen một nữ đồng nghiệp trong cơ quan rằng: Cô trông thật tuyệt vời khi mặc chiếc áo này! hay Chiếc váy này làm cho cô thật lộng lẫy!. Những nhà lãnh đạo, những nhân vật quyền lực trên thương trường hay trong lĩnh vực giải trí… thường có một điểm chung là không thích nghiêm trọng hóa vấn đề, dù nó có rắc rối hay không.