Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại. Vì những chủ thể đó va đập với đời sống lịch sử nhiều nhất. Vả lại, giấc ngủ của mọi người vốn đều đã chập chờn.
Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này. Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu. Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.
Thua còn có năm nghìn an ủi. Những thanh niên có thể coi là tốt xung quanh, họ sống. Thôi, đứng dậy xem tí đã.
1 giờ sáng nay, khi bạn tỉnh giấc, cái trạng thái ấy lại đến. Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức. Ngắn ngủi mà đằng đẵng.
Hôm bác trai hút lại, bác gái bảo: Anh chẳng có lòng tự trọng gì cả. Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình. Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng.
Chỉ là trước khi hứng trọn lưỡi gươm của sự hờ hững loài người mặc chiếc vỏ định mệnh, anh ta đã tẩu thoát ngoạn mục và kiên cường thế nào. Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm. Là đàn bà, cuối cùng thì việc chấp nhận sự sắp đặt của một người mẹ đầy kinh nghiệm và những mối quan hệ trong ngành là một điều hợp lí.
Bác gái ý tứ không trò chuyện với bạn trước mặt bác trai. Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó. Ba năm… Ba năm thì không tính được.
Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi. Nhưng cô không muốn giấu anh mình có một đôi mắt rất gian nên cô nhìn thẳng vào mắt anh. Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng.
Một vài người cùng đội bóng, một vài người lạ. Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn. Vào nằm chôn mình trong suy nghĩ.
Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ. Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ. Hai khoang thiện, ác.