Họ sống một cách hợp lý và bình dị từ lâu, rồi khi kiếm được số lợi tức đó, họ cho rằng đã đạt được mục đích của đời họ rồi. Nhà rông mà tôi ở có một mình". Ông ta bị bệnh thần kinh suy nhược.
Bạn xả hơi ra sao? Bạn bắt đầu để cho tinh thần nghỉ ngơi hay để cho thần kinh hệ nghỉ ngơi trước? Cả hai cách đều không được. Và tôi làm quen với ông Burton S. Lạ lùng thay, bỗng tôi thấy tâm hồn bình tĩnh.
Tôi thường khóc vô cớ. Có lần Bernard Shaw nói: "Dạy người ta thì người ta không bao giờ đọc hết". Tôi phải nằm liệt giường, mụt mọc đầy mình.
L" vì dùng những lời sau này của Thánh Paul cách đây gần 20 thế kỷ để tự trách tôi thì không sai chút nào hết: Song nếu họ biết nhiều bực "tu mi" nổi danh nhất thế giời cũng tụng niệm mỗi ngày thì họ sẽ ngạc nhiên làm sao! Chẳng hạn như chàng "nam tử võ sĩ" Jack Demsey: không bao giờ chàng quên tụng niệm trước khi ngủ; không bao giờ ăn mà không cám ơn Thượng Đế; trong khi thao luyện chờ lên võ đài, không ngày nào chàng không cầu nguyện và lúc sắp ra đấu, luôn luôn đọc kinh chờ tiếng chuông rung để mở hiệp đấu. Chương trình ấy và sự quyết ý thi thành cho kỳ được, đã giúp ông nổi danh, đã thúc giục ông tiếp tục viết trong chín năm ròng rã.
Rồi ông ghi trong nhật ký: "Tôi không cô độc". Trớ trêu hơn nữa là bản thông kê này lại rất dài. Tôi có lần viếng khám Sing Sing và điều làm tôi ngạc nhiên nhất là nhận thấy những kẻ bị giam cầm tại đó cũng có vẻ sung sướng như bất cứ người trung bình nào được tự do.
Tôi biết nhiều người nhờ quên mình mà tìm thấy sức khoẻ và hoan hỉ. Từ đó đến nay không bao giờ tôi lo lắng hoặc mất ngủ nữa". Tôi buồn đã lỡ sinh ra làm cái kiếp người.
Nếu con ta bạc bẽo thì lỗi về ai? Có lẽ về ta. Kết quả là cô lập kỷ lục hơn những cô bạn đồng nghiệp. Năm ngoái, khắp châu Mỹ chỉ có 14 người thâu được lợi tức hơn số 240.
Cuộc khủng hoảng ấy đã cho tôi một sức mạnh mà không bao giờ tôi ngờ có được. Mắt cô bỗng sáng ngời, tinh thần cô bừng tỉnh liền. Thiệt tình tôi muốn làm anh thợ giặt ở Alabana ôm cây đờn "banjo" mà khảy tưng tưng còn hơn làm chủ một công ty xe lửa hoặc một công ty thuốc hút để tới 45 tuổi, sức khỏe bị huỷ hoại đến nỗi tiều tuỵ thân hình.
Được như vậy, không còn gì hơn nữa". Vậy chúng ta hãy chịu sống trong hiện tại vì ta chỉ có thể sống được trong hiện tại thôi. "Kinh nghiệm ấy giúp tôi phát giác được một cách làm cho tôi và những người khác sung sướng cũng như trái táo trên cây rớt xuống giúp Newton kiếm được luật hấp dẫn của vạn vật.
Nhưng lạ nhất là tôi đã khỏi hẳn bệnh. Áp dụng những quy tắc trong mỗi cơ hội. Walt Whitman nói: "Có phải chỉ học khôn được ở những người ngưỡng mộ, kính mến ta và nem nép trước mặt ta không? Hay là ta đã học được nhiều điều nhờ những người ghét bỏ, chống báng ta, tranh nhau với ta?