Giá người ta để ý đ ào luyện họ về phương diện nầy thì xã hội chắc có khá đông nhân tài kinh bang tế thế hơn.Mẹ bắt họ làm gì, họ nhớ thì làm, quên thì thoiâ.Mấy lúc ấy tinh thần họ cần được suy nghĩ.Tiên ngữ kẻ làm lớn phải theo là không chịu phục vụ mà phục vụ Non ministrari sed ministrare.Họ không hữu ý ăn trên ngồi trước, ăn to nói lớn.Họ lại gián tiếp xúi nhiều bạn trai giết hại đời họ bằng cách họ tự trêu bẹo, tán thành các lối ăn mặc như kép hát, như bọn chăn bò bên Mỹ, bằng cách họ tìm gặp bạn trai khéo dụ dỗ, có răng vàng, đeo kiến coi oai, mặc quần vải mắc tiền, láo giỏi, gạt họ giỏi.Cung lòng êm ấm của mẹ là cái tổ dịu hiền chứa con, con biết không.Nó trở mình theo chiều gió ái ân mới đến phơi phới như cánh bướm non thôi.Họ chưa có ý nghĩ dừng chân lại ở vườn lòng để coi đã nở những hoa tâm tình nào.Vì mồi vật chất mê hoặc, nhiều thế nhân mất đi óc hướng thượng, quên hẳn trên đầu có ai, chết rồi còn lại cái gì.
