- Anh bạn cũ thân mến, giờ cậu hãy kể cho tôi nghe tình cảnh của cậu bây giờ đi. Cuối cùng thì mọi việc đã ăn khớp vào nhau. Và kết quả cuối cùng thật tuyệt vời.
Tôi cũng khôngbiết nữa. Trong khi Max đạt được những thành công và hạnh phúc tràn đầy trong cuộc đời từ sự khởi đầu vô cùng khó khăn, từ hai bàn tay trắng, thì Jim lại không thể làm được điều đó, lúc khởi đầu ông đã được cuộc sống ưu đãi rất nhiều. Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi.
Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau. Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia. Anh muốn có thêm một người nữa khẳng định những gì mà anh đã biết: rằng không có một cây bốn lá nào mọc được trong khu rừng này cả, rằng anh ta là một người không may mắn.
- Khoan đã, khoan dã - Nott chen ngang - Ta không quan tâm đến những vấn đề của ngươi. - Có phải ngài là thần Gnome, vị thần mà mọi người vẫn thường gọi là Hoàng tử của lòng đất không ạ? Nott phóng ngựa như điên suốt đêm thứ bảy về hướng khu rừng hoàng gia để kịp nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ trước Merlin.
Chẳng ai nói lời nào. - Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời. Và có lúc tôi đã phải nhận thức ăn thừa từ những người hàng xóm tốt bụng.
Bất cứ ai lang thang ở đây quá lâu mà không có mục đích nào rõ rệt thì sẽ phát điên lên đấy. Hãy hỏi ta điều ngươi muốn biết rồi hãy đi đi. Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn.
Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên. - Thưa Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây. Khu rừng Mê Hoặc là một khu rừng thật hoang dã và tăm tối.
Sid xuống ngựa chậm rãi tiến lại gần hồ. Mụ làm bộ quay lưng đi. Càng về gần mảnh đất, chàng càng ấn kiếm sâu hơn để tạo độ dốc.
Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn. Chàng bị sốc trước những lời Nott vừa nói. Đơn giản chỉ có thế mà thôi, có đúng vậy không?
Ngươi nổi tiếng là xấu xa. Còn cần gì nữa? Các ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng. Ngươi phải nhanh lên.