Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ. Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa. - Ông cụ bảo chỉ có ngài mới hiểu được ông cụ.
Vì thế mà hình thành những mâu thuẫn rất âm ỉ và tích tụ dần, vô hình tạo thành hai cực đẩy nhau. Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng. - Mi chỉ lí do lí trấu, mi viết tỉnh như sáo thế này sao bảo bệnh, không phù hợp thì cũng phải cố lấy cái bằng mà thăng tiến chứ.
Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ đặt chân lên hòn đảo của ông để làm phiền đâu. Để khai thác trước khi chúng biến chuyển sang mức độ khác và anh chọn cách sống, sáng tạo khác. Vào đây, trời trở nên dịu hẳn.
Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ. Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi. Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.
Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì. Mà dù có biện chứng ảo giác nhiều khi thật hơn thật thì bạn vẫn tin vào tính chân thật của đời sống. Cũng có thể gọi là sáng hôm sau.
Bạn cứ ăn và thấy nuốt được. Vẫn đang chỉ là kinh doanh chộp giật. Ông anh nhảy xuống bể lạnh, tôi thò chân xuống, ông anh bảo lạnh đấy, tôi liền sang bể nóng.
Cũng như chống lại nguy cơ bị tuyệt chủng. Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt. Tôi không muốn người ta nhìn thấy tôi khóc.
Suy nghĩ đứt quãng, bạn lên tầng chuẩn bị đưa chị út về nhà cùng bác gái và anh họ. Chị út là người bạn học lớp một với tôi. Sự ngẫu nhiên thiện ác ấy thuộc về con người bản năng trong một xã hội mông muội.
Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình. Đừng làm mọi người buồn lo. Nhưng lí trí không cho phép.
Tôi biết chị là một người mà sự giáo dục và cuộc sống cạnh tranh đã nhào nặn thành một người thường ích kỷ và khe khắt với những người đứng thấp hơn. Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình. Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết.