Để kiếm tiền sạch và xứng đáng theo cách của bạn. Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy. Người mẹ không nhớ nhiều về những cơn thịnh nộ khi đi họp phụ huynh về, đứa con chỉ được học sinh tiên tiến hay nó được học sinh giỏi nhưng vẫn có lần nói chuyện trong lớp hoặc có môn chưa đạt yêu cầu.
Những bản sao của sự quỷ quyệt và tàn độc. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường. Nhưng đó không phải là cái bạn muốn.
Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ. Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt. Không hẳn là ra khỏi nhà bước chân nào trước.
Đêm qua bạn ngủ lúc khoảng 23 giờ. Muốn vào phòng giám đốc nói em làm việc thấy có hiệu quả thì mới nhận lương. Như một con người từng trải, ông không thở phào nhẹ nhõm
Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi. Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia. Để râu toàn bọn chả ra gì.
Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống. Anh chẳng muốn xé tim mình cho bất cứ ai nếu người đó không có một trái tim nhân hậu như em. Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.
Khi đã bước vào nền thể thao chuyên nghiệp của nước nhà hay bất cứ đâu mà muốn khẳng định tài năng thì nó cũng phải cứng cáp và cạnh tranh gay gắt. Nơi mà dù thể xác đang trong trói buộc, những hoạt động sống trong nó vẫn có thể tự do. Mình không bao giờ thả.
Mất thương hiệu hơi bị phiền. Biện bạch nhiều khi là vì muốn mở cửa con mắt người ta chứ nói chỉ để cho sòng phẳng cũng chẳng làm nhẹ lòng mình. Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào.
Vì nàng biết ta thích ngắm và cần ngắm đôi mắt nàng. Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều. Chả thằng nào là không biết quay cả.
Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao. Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ. Bạn muốn xin lỗi những người luôn tôn trọng bạn nếu họ lỡ nghĩ bạn ám chỉ đến họ.