Hình như có người yêu rồi nhưng mọi người cứ đùa đùa gán ghép.Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.Sai là vô trách nhiệm.Cậu có cho rằng mình mạnh hơn để bác bỏ tớ không? Tùy cậu.Như người ta đốt vàng mã thôi mà.Đôi lúc, bạn có một chọn lựa khác.Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy.Nhưng bản thân sự lương thiện không cho ta uống chết nó.Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không.Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời.
