Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được. Ông là một nghệ sĩ vẽ kiểu cho các nhà sản xuất vải bông và kiểu áo. Bà ấy tên là Druckenbrod.
Dù sao đi nữa, tôi tin rằng đọc câu chuyện sau này do James L. và biết đâu chẳng như đứa nhỏ, đòi cho được hai đĩa cháo? Chỉ trích là vô ích (nó làm cho kẻ bị chỉ trích phải chống cự lại và tự bào chữa) mà còn nguy hiểm, oán thù.
Kinley hay một Lincoln. Vậy phải có khuyết điểm gì lớn trong cách thâu tiền của phòng kế toán đây. Không những tán thành nơi lựa làm kho hàng, mà còn vạch cho cả một chương trình để mua cửa hàng đó, dự trữ hàng hóa và khai trương xí nghiệp mới.
Ông Lawes chỉ muốn một nơi nào chắc chắn. - Thưa bà, nên lắm chứ. Đoạn đó trích trong cuốn "Luyện tinh thần" của giáo sư James Harvey Robinson:
Tới mùa hết việc rồi, chúng tôi không có đủ công việc để cậy ông giúp. Lần du lịch cuối cùng qua Nhật Bản, tôi có mua về một bộ ghế bày trong hành lang nhà tôi. Một trong những sự giải trí mà tôi ưa nhất, là bách bộ hoặc cưỡi ngựa dạo chơi trong khu rừng gần nhà tôi.
Ông viết: "Một hôm hay tin có một đoàn hướng đạo sắp đi qua châu u họp đại hội các hướng đạo sinh toàn cầu, tôi muốn cho một hướng đạo sinh của tôi dự cuộc đó. Bạn ghét những lời tán dương giả dối thô lỗ, nhưng bạn cũng thèm khát những lời khen thật. Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông.
Bây giờ anh làm sao? Xin nghe anh ta nói: ít tháng trước khi quy tiên, cụ cho chúng tôi coi một tấm hình chụp ba chục năm về trước. Phải để cho người khác trút bầu tâm sự của họ ra.
Nhưng khi chị lại, bà Gent nói: "Chị Nellie, hôm nay tôi kêu điện thoại hỏi bà chủ cũ của chị. Bạn coi hai cặp gặp nhau ngoài đường: hai người đàn ông họ chỉ ngó nhau thôi, còn hai người đàn bà thì ngắm nghía tỉ mỉ quần áo, trang sức của nhau. Hãng chúng tôi cũng có thể lầm lộn được lắm.
Bạn có tự cho rằng mình hơn người ấn Độ không? Đó là quyền của bạn. Giá tôi có thết tiệc một vị Hoàng hậu thì anh cũng tận tâm đến vậy là cùng. Tôi lại thăm ông Doe, người mướn nhà và nói với ông ta:
B" Ông Vermylen đưa bức thư cho tôi coi và bình phẩm như vầy: "Thư đó có kết quả ngược lại với ý muốn của người viết. Người ở gái thấy tình cảnh đó: chị không biết nghệ thuật viết sách và viết tùy bút, nhưng ít nhất trong trường hợp này, chị cũng có nhiều lưỡng tri hơn nhà triết học Emerson. Al Smith cho gọi Lewis E.