Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi.
Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Đó là, khi nhân viên hoàn tất bất cứ công việc nào mà cậu đã giao, hãy nhớ luôn lập bản tổng kết công việc.
Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý. Khi lớn lên, mẹ của họ lập gia đình với hai anh em John Jones và John James vào cùng một ngày.
Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết. Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn.
Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?". Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy.
Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh! Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy.
Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ. James cảm thấy rất vui. Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình.
Lúc nào anh cũng sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm của mình với bất kỳ ai. Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.
- Cậu hãy ngồi xuống đi. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc.