Chứng kiến cảnh tượng ghê rợn đó.Ông hoảng hốt rùng mình.Hai con lạc đà di chuyển một cách chậm chạp và mệt nhọc trên những phiến đá lởm chởm, nhọn hoắt.Kể từ đó, chúng không còn nói chuyện với nhau nữa.Người nô lệ quay về trang trại bẩm báo, người nông dân bèn bảo:- Nếu cậu bằng lòng để thời gian trôi qua và không chịu nỗ lực tìm cách để trả nợ, thì chứng tỏ linh hồn của cậu là linh hồn của một kẻ nô lệ.- Người đến từ Syri đứng dậy.– Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý.Chẳng bao lâu tôi đã thành công.Nghe đến đây, ông Arkad không nhịn được nên đã cười lớn.
